BẦU TRỜI MÀU THIÊN THANH
Con người sẽ chỉ nhận ra những sai lầm khi mọi thứ đã qua.Sau bão, trời sẽ lại quang nhưng những gì còn lại phải chăng là một đống đổ nát, vỡ vụn?
BẦU TRỜI MÀU THIÊN THANH |
Ngày bé, ta cùng bạn bè chạy băng băng qua những cánh đồng, trôi theo những cánh diều tư do, chỉ ước sao mình cũng được chắp cánh. Ánh mắt trong veo chưa vương vấn chút bụi trần. Cuộc sống đôi khi chỉ là lúc giận hờn vì mẹ đánh đòn, bọn bạn cùng xóm giận dỗi. Ấy thế mà không bon chen, không vụ lợi. Chỉ biết cười thật tươi bên ngưỡng cửa chờ mong mẹ đi chợ, biết nhảy tung tăng trên đường đi học về… giọng hát vang, tiếng cười khúc khích. Chao ôi! Những kí ức ấy… Khó phai nhòa đến thế!
Và rồi… Thời gian… Trôi đều tưởng chừng chập chạp… Thoắt đã mang nét chênh vênh.Trên gương mặt non nớt thuở nào giờ đã trãi qua bao lần nhăn nhó, khó chịu. Đôi mắt trong veo đã trải qua không biết bao lần rơi nước mắt.
Mười chín
Mười chín tuổi bước vào ngưỡng của đại học với bao nhiêu bạn bè cùng lứa. Có chút nhung nhớ mùa học cũ đã qua, luyến tiếc, lo lắng. Không biết rồi đây, thời gian, con đường mình chọn đến đâu và dừng lại khi nào. Chọn đúng hay sai?
Rồi thì sống ở những thành phố lớn đôi khi khiến con người ta thay đổi. Giông bão cuộc đời đôi khi khiến con người ta suy sụp, khiến trái tim như vụn vỡ. Tình yêu đầu tiên bao giờ cũng đẹp, bao giờ cũng màu sắc dịu dàng. Trong đôi mắt non thơ thuở nào cũng chỉ biết có yêu thương của mình. Tin. Ta tin hết mình. Yêu. Ta yêu hết mình. Nhưng đến một ngày tình yêu kia chỉ còn là sự lợi dụng giữa người với người ta mới thấy chặng đường trước kia đổ sụp dưới cơn mưa cuối thu. Những sai lầm bất chợt hiện ra những khi nhớ về khiến trái tim bỗng nhói đau… Chỉ muốn lắc đầu… quên vội.
Ta ngông cuồng sống trong đơn côi… Bất chấp tương lai đang tới. Bầu trời đẫm đầy mây đen… Màu thiên thanh sao không quay về?
Nhưng chợt một ngày… Một mảnh ghép khác của cuộc đời chợt đến… Chắc hẳn bạn lại yêu, bạn lại thương, lại nhung nhớ.
Mười chín
Ta chưa chín chắn nhìn đời… Đôi khi đánh đổi sở thích của mình chọn công danh khác. Chọn một đích đến nhanh hơn là dừng chút thời gian để suy nghĩ. Bạn có đang yêu công việc mình làm? Bạn có đang yêu ngành mình học? Bạn ước mơ như thế nào. Ta chạy theo những xu hướng thời thượng mà bỏ lại sau lưng là cả những khoảng trời đam mê ngoài kia… và biết mình chưa thật sự cố gắng… Ngày dài bỗng trở nên mệt nhoài…
Hãy sống chậm lại, nghĩ khác đi được chăng?
Ta giấu nhẹm sự mệt mỏi, đơn côi cho đến khi những đám mây đen trên bầu trời vần vũ. Tìm hoài những màu xanh trong, đám mây trằng… Tìm chút lẵng mạn cuối thu sao thấy đời mình nhanh thế. Nhanh chóng đến mức quay đầu nhìn lại…thấy mỉnh trẻ con hết sức!
Người ta vẫn nói ” Sau cơn mưa trời lại sáng”. Ừ thì sau bức màn đen mở ra là cánh cửa mới. Cách làm mình hạnh phúc chỉ đơn thuần là từng ngày nói với ngày
” Hãy để tim này bình yên… Bầu trời màu thiên thanh lại xuất hiện sau cơn mưa giông…”
No Comment to " BẦU TRỜI MÀU THIÊN THANH "
Đăng nhận xét